... Kết thúc rồi một quá khứ đau buồn Kết thúc... để bắt đầu! ồn, kết thúc rồi nỗi đau dày vò trong lòng... Chỉ còn là sự vương vấn lúc đầu... và còn chăng chỉ là cảm giác bất chợt... ko xác định và mong manh. Vỡ tan rồi một giấc mơ đã từng tồn tại... để rồi phát hiện rằng "giấc mơ chỉ là giấc mơ"... Ko thể níu kéo điều mà ta cố níu kéo... ko thể nắm giữ cái ko thuộc về ta... ko thể giữ gìn cái mà ta đã từng trân trọng... phải chăng đã lãng phí công sức... đã hao tốn thời gian để hoài niệm... để rơi lệ vì ai đó. ... Kết thúc rồi cái thời ngu ngơ, khù khờ... chấm dứt rồi cái gọi là lưu luyến... một chút ngại ngùng ko hiểu vì sao? Một chút sợ hãi ko biết vì cái gì?... Cảm giác vu vơ đã qua... còn chăng là hoài niệm... là quá khứ ko thể trở lại và ko muốn trở lại... Ko còn nữa quá khứ đã qua... ko còn nữa cái gọi là "rung động đầu đời"... chấm dứt để bắt đầu... kết thúc để khởi hành trở lại... ... Một mối quan hệ có còn là quan trọng? Một nụ cười có còn gây xao xuyến?Một giọng nói có còn đọng lại trong lòng?... Và một trái tim có còn biết rung động? Tất cả đã kết thúc... ko hẳn là bình thường như trước... nhưng lại là một kết thúc tốt cho riêng 1 người... một khởi đầu mới cho bản thân... nhưng cũng ko có nghĩa là bắt đầu một mối quan hệ mới... khi ko còn gì gắn kết... ko còn gì đáng quý trọng... mọi thứ đã trở nên vô cùng nhạt nhẽo, nhàm chán... ko trốn tránh nhưng chỉ đi tìm lại chính mình... ... Quá bình thường hơn cả mức bình thường... đơn giản hơn sự đơn giản... chỉ là một cái nhìn... một nụ cười... đã từng làm 1 ai đó phải rơi nước mắt... đã từng khiến trái tim ai đó rung rinh... đã từng làm ai đó đau khổ... đã từng hằn sâu như vết thương ko bao giờ lành... Cuối cùng rồi cũng đã qua... nhưng lại ko thể bắt đầu lại thứ ta muốn bắt đầu... Chỉ kết thúc để bắt đầu cái ta đang tìm kiếm... Thứ ta đã từng cố gắng gìn giữ ko còn đáng cho ta trân trọng... ko còn ý nghĩa cho ta nghĩ suy... ko còn giá trị cho ta bận tâm... Còn chăng là sự tiếc nuối trong vô vọng... sự hi vọng ko đáng có... nhưng đã kết thúc rồi... đã đặt một dấu chấm hết... ... Sang một trang mới... bắt đầu lại từ đầu... ko hẳn là từ số 0, nhưng cũng ko hẳn là còn nguyên vẹn... chỉ còn biết xây dựng lại thứ ta cần xây dựng cho bản thân... và phá hủy thứ ko thuộc về ta... dù một thời đã cố gắng xây dựng... Khởi đầu một bắt đầu... bắt đầu cho chính bản thân chứ ko vì ai đó... bắt đầu lại là chính mình... bắt đầu đóng lại thứ ta ko nên mở... bắt đầu lau khô những giọt mặn đắng ko nên có... Ta đang bắt đầu... kể từ giờ phút này... quá khứ chỉ là quá khứ... ta ko sống trong quá khứ... chỉ nên hoài niệm... nhưng tốt nhất là ko nên hoài niệm về quá khứ ko mấy tốt đẹp... chỉ nên nghĩ tới hiện tại và tương lai... và ta đã bắt đầu......... KEEP MOVING FORWARD!